DUYÊN
DUYÊN .!.!.!
Có bao giờ bạn tự hỏi rằng:
Tại sao mình lại học ở lớp này mà không học lớp khác?
Tại sao mình làm chỗ này mà không làm chỗ khác?
Tại sao mình quen người này mà không quen người khác?
Tại sao mình thân người này mà không thân người khác?
Tại sao mình yêu người này mà không yêu người khác?
Tại sao và tại sao…???...
Đó là do duyên!
Trước đây mình không tin vào duyên số vì nghĩ rằng "nhân định thắng thiên", cuộc sống nằm trong tay mình chứ không phải là đã được an bài và định sẵn giống như người ta nói rằng "có số cả rồi".
Giờ mình vẫn tin rằng cuộc sống là trong tay mình, do mình quyết định phần nhiều nhưng mọi người gặp nhau, chơi với nhau, yêu thương nhau,hay ghét nhau cũng là do... duyên số!
Nghiệm ra thấy rất đúng. Mình luôn tự hỏi rằng tại sao có nhiều người mình gặp rất nhiều lần không để lại ấn tượng gì đặc biệt, nhưng nhiều người bạn thân khác chỉ gặp nhau duy nhất một lần thoáng qua vậy mà lại trở thành vô cùng thân thiết, có thể vượt qua mọi khoảng cách về không gian và thời gian để chia sẻ với nhau những vui buồn trong cuộc sống. Đã nhiều lần mình đặt câu hỏi nhưng không giải thích được và giờ mình hiểu rằng đó là do duyên.
Tình yêu cũng vậy:
Nếu không có buổi đi chơi ấy, không có cái nắm tay ấy,không có những cố ý vô tình ấy, không có nụ hôn ngày ấy vào thời điểm ấy thì có lẽ đã chẳng có tình yêu. Thì mọi chuyện lại bắt đầu từ một sự kiện khác, thời điểm khác, không gian khác, con người khác và kết cục khác. Một duyên khác! Như vậy có thể nói rằng,có thể tin rằng "duyên số" làm cho con người ta sống ân tình hơn, đằm thắm hơn và biết trân trọng hơn những gì mình đang có. Đó là điều lớn lao mà duyên đã đem lại cho cuộc sống này!
Và khi bạn đã thích,đã quý, đã thương, đã yêu 1 người nào đó...Ta không những giữ gìn ,bảo vệ mà còn phải tô đẹp cho tình bạn hay tình yêu đó. Khi ai đó bất chợt hỏi: "Bạn có người yêu chưa?", "Bạn có bạn trai chưa?"
Bạn sẽ trả lời như thế nào? “Thật lòng đấy nhé!“. Ngày trước, ngày mà còn mang dép kẹp, nhong nhong vô tư khắp nơi cùng chúng bạn, khi có ai hỏi tôi rằng "đã có bạn trai chưa?". Lập tức như 1 phản xạ: chu mỏ, hinh hỉnh cái mũi "trùi ui... pé chưa bít IU".híhíhí... Ngày nay, cũng không dép kẹp, cũng không wần lửng xì-tin dâu, cũng nhong nhong vô tư đi ăn kem, ăn cá viên chiên, uống bưởi ép... nhưng khi có ai hỏi tôi rằng "đã có bạn trai chưa?". ... ặc ặc.. 2 má ửng hồng như vừa bị oánh... bẽn lẽn .... cười trừ. Ừ! Biết iu khi nào nhỉ??? Chả bít nữa.... Ừh thì thích... thế thui... ... hìhìhhìhì...
VILI.3.4.10