HẠNH PHÚC
HẠNH PHÚC
Ngày xửa, ngày xưa Heo con cứ mải suy tư vì không biết thế nào là “Hạnh Phúc” Mẹ heo thấy thế bèn hỏi.
- Con suy tư gì vậy?
- Dạ! Thưa mẹ! „“Hạnh Phúc“ là gì hả mẹ?.Tìm đâu có được ạ.
Mẹ heo cười và bảo.
- Hạnh phúc là cái đuôi của con đấy thây.
Heo con cười và cảm ơn mẹ nhiều, nhiều lắm.Từ đó Heo con cứ vừa chạy vừa túm cho bằng được,chạy mãi, chạy mãi mà không túm được đuôi mình.Tức quá Heo con ngồi khóc, rồi than thân trách phận là: Chỉ có mỗi cái đuôi ti ti mà mình cũng không túm được, hơn nữa đó là hạnh phúc cả đời của mình mà không làm được thì…
Mẹ heo đi làm về thấy con mình khóc bèn hỏi.
- Sao con khóc vậy?
Heo con thút thít,nức nở.
- Con muốn túm cái hạnh phúc của con, mà túm mãi con không túm được
Mẹ Heo con vừa cười và bảo.
- Con yêu quí! Sao con không ngẩng đầu tiến về phía trước để nó theo sau.
Heo con òa khóc ,rồi ôm chầm lấy mẹ.
- Mẹ! Con cám ơn mẹ!
Mẹ nhìn Heo con vui mừng, vì thấy con mình lại tung tăng ,vui vẻ vừa hát vừa nhảy…
Lê Điềm 30/4/2010